ANH EM HÃY SÁM HỐI. +++. A. DẪN NHẬP. Sau khi nguyên tổ phạm tội, cửa thiên đàng bị đóng lại, nhân lọai phải sống trong bóng tối tăm của tội lỗi và sự chết. Ngôi Hai Thiên Chúa đã đem ánh sáng đến cho nhân lọai. Từ lâu, tiên tri Isaia đã loan báo cho biết sẽ có một Có những sự trùng hợp lạ lùng khiến người nhìn không thể tin vào mắt mình.. ADVERTISEMENT. Biểu cảm khi đang đi ngắm tranh thì bất ngờ gặp được " anh em sinh đôi". Đến cả thần thái cũng không lệch đi được. Thử thách tìm điểm khách biệt giữa người thật và tranh Tôi nghĩ về mọi thứ đã qua như một cơn mưa đến rồi đi. Tôi nhận ra rằng nơi nào có yêu thương, nơi đó có hạnh phúc. LÊ DƯƠNG THỂ HẠNH. Cây đàn đứt dây như Hạnh nói thì "dù chỉ còn một dây cuối cùng vẫn rung lên những thanh âm đẹp đẽ". Hạnh vừa ra mắt Thương nhau chân thật đường xa cũng gần. 3. Anh em nào phải người xa Cùng chung bác mẹ một nhà cùng thân Yêu nhau như thể tay chân Anh em hòa thuận hai thân vui vầy. 4. Chẳng thi, chẳng đỗ, chẳng sao Anh em không được người nào bỏ nhau Phải đòi cho được thày Cầu. "Mỗi một người cả đời có thể gặp được 29.200.000 người, xác suất để hai người yêu nhau là .000.049%. Vậy nên anh không yêu em, em không trách anh." Yingie Cassiopeia (via namsin2611) (via thang-9) Anh cả Trường Giang cũng thể hiện sự quan tâm chu đáo tới HIEUTHUHAI khi bảo: "Hiếu! Ra giữa ngồi đi" khi đàn em đã mệt lả vì say. Có thể thấy tham gia chương trình cùng các anh nhưng nam ca sĩ sinh năm 1999 vẫn may mắn hòa nhập và được quan tâm hết cỡ. ebUCyLA. Edit melbournje🤤Ba giờ chiều, Đồng Kiều từ trong khách sạn ra, vừa ra khỏi cửa liền thấy Ngụy Cẩn Hằng đứng cạnh trái anh cầm điện thoại, một tay đút túi, đưa lưng về phía Kiều đến gần nghe được anh đang nói chuyện bằng tiếng Pháp một cách lưu không có lên tiếng quấy rầy, đưa ngón trỏ ra nhẹ nhàng chọc chọc phía sau lưng của anh, nhắc nhở anh rằng mình tới Cẩn Hằng quay đầu nhìn cô một cái, đem cửa xe chỗ ghế phụ lái mở ra, hướng cằm với cô, ra hiệu cho cô lên xe xe rất ấm, cùng nhiệt độ không khí bên ngoài chênh lệch rất nhìn ra ngoài, nhìn thấy Ngụy Cẩn Hằng thật rất là đẹp trai, mơ hồ còn có thể nghe được giọng của điện thoại này cũng gọi không quá lâu, chưa đến ba phút, Ngụy Cẩn Hằng liền cúp điện thoại, vòng qua xe rồi ngồi lên vị trí đợi anh ngồi xuống, Đồng Kiều liền vừa cười vừa nói "Giáng Sinh vui vẻ."Ngụy Cẩn Hằng nở một nụ cười nhẹ "Giáng Sinh vui vẻ."Anh nói xong đưa tay lấy một túi giấy từ sau ra, đưa tới trước mặt Đồng mùi Lavender nhạt bên trong tỏa Kiều vừa kinh ngạc lại hiếu kỳ "Đây là cái gì?"Ngụy Cẩn Hằng khởi động xe "Đi Pháp công tác, liền tiện đường mua quà cho cô."Đồng Kiều đem túi giấy mở ra, nhìn thấy bên trong một hộp hình vuông đóng gói kĩ cái hộp đều là màu tím, là nước Kiều biểu hiện hồn nhiên "Mùi này rất dễ chịu, tôi rất thích."Lần này chỗ quay phim của bọn họ cách nội thành không xa, lái xe không đến nửa tiếny liền hôm nay quảng trường dị thường náo nhiệt, khắp nơi đều trang trí mừng Giáng Sinh, còn có mấy đôi tình nhân đi với quảng trường, so sánh với những cặp đôi mập mờ, tay nắm Cẩn Hằng cùng cô đi cùng nhau nhưng cách hơi mới nhớ, đây là lần đầu tiên cô cùng Ngụy Cẩn Hằng dạo nói bọn họ ở bên nhau một năm, trừ lúc trên giường, còn đâu thì chả có gì Cẩn Hằng không thích ầm ĩ, mà Đồng Kiều thì không thích cùng anh ra xung quanh ồn ào, Ngụy Cẩn Hằng có chút nhíu mày, xoay người hỏi Đồng Kiều "Cô muốn ăn chút gì không?"Đồng Kiều nghiêng đầu suy nghĩ một chút "Lúc Đông Chí anh ở nước ngoài không ăn được sủi cảo sao? Nếu không bây giờ chúng ta đi tìm quán sủi cảo?"Lúc này, bên cạnh có người phát tờ rơi, Đồng Kiều tiện tay nhận lấy, nhìn trên tờ giấy là một tiệm lẩu, cô lại đề nghị "Nếu không chúng ta đi ăn lẩu.""Cô còn đang trong kỳ kinh nguyệt, không thể ăn cay."Nghe được anh nói chững chạc đàng hoàng ba chữ kỳ kinh nguyệt, cô còn có chút tiếc cùng Ngụy Cẩn Hằng mang cô tới một quán ăn cổ quán có rất nhiều người, nhưng vận may của bọn họ không tệ, vừa đến quán thì có một cặp tình nhân đang ngồi cạnh cửa sổ đứng viên phục vụ dọn dẹp bàn ăn sạch sẽ, mời Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng ngồi Cẩn Hằng nhận thực đơn từ tay phục vụ, vốn định đưa cho Đồng Kiều, bị cô cự tuyệt."Anh chọn đi, tôi ăn gì cũng được."Ngụy Cẩn Hằng cũng không khách khí, chọn vài món hot của cửa với Ngụy Cẩn Hằng bình tĩnh tỉnh táo, Đồng Kiều liền có vẻ hơi khẩn phải vô ý thức mà xoay xoay chiếc nhẫn."Không nên thường xuyên xoay nhất, không tốt cho da." Lúc Ngụy Cẩn Hằng khép thực đơn lại, thuận miệng nhắc nhở một Kiều sửng sốt, mắt nhìn vài đầu ngón tay, vội vàng đem hai tay đặt ở dưới mặt bàn."Nói đến chiếc nhẫn này mới nhớ, tôi mua ở cửa hàng của anh."Ngụy Cẩn Hằng gật đầu "Tôi biết."Đồng Kiều đột nhiên nhớ tới, trước đó còn nghĩ muốn nhờ Ngụy Tiếu Vũ xem giúp mình xem có phải nhẫn thật hay tại vì bận việc nên chưa gặp chị ấy, vừa vặn hỏi một chút "Ngụy Tổng....""Ngụy Cẩn Hằng." Ngụy Cẩn Hằng cắt lời cô "Cô không cảm thấy gọi Ngụy Tổng hơi lạnh nhạt sao."Đồng Kiều không nói lời nào, cũng không biết nên nói đó cô một mực gọi Ngụy Cẩn Hằng là Ngụy Tổng, hiện tại anh đột nhiên bảo mình đổi cách xưng hô, cô nên làm sao giờ?Ngụy Cẩn Hằng? Dù sao người ta cũng lớn hơn cô mấy tuổi, gọi như vậy thực sự không lễ Hằng? Có phải là quá mức thân mật, dù sao hiện tại bọn họ đã không phải là loại quan hệ Hằng? Nghĩ đến đây, mặt Đồng Kiều đỏ lên, trong đầu của cô lập tức thoáng lên cảnh Ngụy Cẩn Hằng "khi dễ" cô một mực do do dự dự, miệng mở nhưng lại không biết nói tay Ngụy Cẩn Hằng nắm lại, chống cằm, nói "Rất khó khăn?"Đồng Kiều xấu hổ, khoát tay nói "Chỉ là có chút không quen, bạn bè của anh thường gọi như nào?""Ngụy đại gia.""Phốc."Cái kiểu xưng hô thế này, Đồng Kiều nhịn không được, cười ra tiếng "Thật xin lỗi...tôi không cố ý."Ngược lại Ngụy Cẩn Hằng tỏ ra không quan trọng, đưa tay rót nước ấm cho cô."Vì sao bọn họ lại gọi như vậy?""Bởi vì sở thích của tôi khác bọn họ, hai mươi tuổi bọn họ thích đua xe, uống rượu, đánh điện tử, mà tôi thích đánh cờ, đọc sách, chơi đồ cổ. Bọn họ cảm thấy tôi giống ông già 40 50 tuổi, cho nên liền gọi là Ngụy đại gia."Đồng Kiều nghe xong, biểu tình "thì ra là vậy.""Thật ra tôi cũng cảm thấy tính cách của anh quá trầm ổn, nhưng cũng để cho người khác một cảm giác an toàn."Mặc kệ có chuyện gì xảy ra, anh chỉ nói vài câu đơn giản, Đồng Kiều đã cảm thấy mọi chuyện cũng không đáng sợ như xong, Đồng Kiều mới phản ứng được, mình nói câu nói này quá mập mờ, vội vàng nói sang chuyện khác "Vậy... vậy tôi cũng gọi anh là Ngụy đại gia?"Ngụy Cẩn Hằng nhìn cô không trả Kiều nhìn thấy anh không tình nguyện, cười ra tiếng "Anh lớn hơn tôi, lại một mực rất chiếu cố tôi, tôi gọi anh là anh Ngụy vậy.""Ừm." Ngụy Cẩn Hằng nhẹ gật này, đồ ăn đã ra, Đồng Kiều nhìn chiếc nhẫn của mình, hỏi "Anh Ngụy, chiếc nhẫn kia của tôi mua ở cửa hàng ở quảng trường Hoằng Duy, thế nhưng mà cửa hàng trưởng bán cho tôi rất rẻ, nên tôi hoài nghi có phải đây là hàng giả."Ngụy Cẩn Hằng bị biểu cảm đáng yêu của cô chọc cười, hỏi "Cảm thấy quá tiện nghi thật sao?""Đúng thế, giá gốc hơn 48,000, để yên thì tôi không định mua, nhưng cửa hàng trưởng thoáng một cái đã đến, nói cái gì mà tôi trùng sinh nhật với chủ tịch, nói tôi có thể rút thăm trúng thưởng, tôi bị cô ấy nói đến hôn mê, tiện tay bốc một cái, kết quả là lấy được chiếc nhẫn này."Ngụy Cẩn Hằng giả bộ nhìn thoáng qua, nói "Là thật.""Đó là nhãn hiệu của công ty các anh sao?.""Là của công ty chúng tôi." Ngụy Cẩn Hằng kiên nhẫn trả Kiều thu tay về, không thể tưởng tượng nổi nhìn chiếc nhẫn, lẩm bẩm nói "Chẳng lẽ nói lần này tôi thật sự đã kiếm được hời?"Ngụy Cẩn Hằng đan tay mình, che bên môi, ho nhẹ một tiếng, nhịn cười."Lần này quay phim trở về, tôi cho cô một tấm thẻ VIP, về sau cô đi mua đồ ở Hoằng Duy có thể được giảm giá."Đồng Kiều lên tiếng kinh hô "Thật sao?"Lông mày Ngụy Cẩn Hằng hất lên, nhẹ gật đầu "Thật.""Giảm giá cho tôi, vậy tôi sẽ càn quét, anh không sợ lỗ sao."Ngụy Cẩn Hằng thực sự nhịn không được, cười ra tiếng "Yên tâm đi, số tiền cô tiêu không làm lỗ tôi được đâu."Đồng Kiều nghĩ nghĩ cũng đúng, một tập đoàn lớn như thế, nói lỗ là lỗ, thì thật đúng là cô không lượng sức vì chủ đề chiếc nhẫn này nên hai người trò chuyện rất cởi Kiều đối với phương diện này hoàn toàn không biết gì cả, nhưng ngược lại Ngụy Cẩn Hằng không thể không người nói từ vật liệu cho tới chế tác, thậm chí nói thành phẩm sau Cẩn Hằng giảng giải dễ hiểu, Đồng Kiều nghe được thì sùng bái không thôi, thậm chí Ngụy Cẩn Hằng còn hẹn cô rằng hôm nào sẽ dạy cô làm một cặp nhẫn đôi làm kỉ niệmĐồng Kiều thấy thú vị, kích động không thôi, lập tức liền đáp toàn không có chú ý tới đáy mắt Ngụy Cẩn Hằng có mấy phần cưng Cẩn Hằng đột nhiên cảm thấy Quan Vĩ Lễ nói rất đúng. Thật sự là anh cần phải nghiêm túc nhìn thẳng vào một suy nghĩ của mình một bé Đồng Kiều này thật sự là quá đơn thuần, dễ lừa người lần đầu tiên chia sẻ với nhau như thế, trò chuyện rất vui biệt là sau khi Đồng Kiều nói mình biết chơi game, nhìn Ngụy Cẩn Hằng kiên nhẫn nghe đột nhiên cảm thấy người trước mắt mình đấy như tiên hạ phàm, cái gì cũng nhiên cũng có thứ anh không hiểu sẽ không cô không thể không bội phục trí thông minh của Ngụy Cẩn Hằng, thật là khiến cô ngưỡng chỉ nói đơn giản vài câu, đối phương liền có thể nhanh chóng lý giống vừa rồi, cô trừng to mắt ngạc nhiên nói wow wow wow, căn bản cái gì đều nghe không đó hai người có chút xa cách, dĩ nhiên bởi vì bữa cơm này, quan hệ trong nháy mắt kéo gần thêm không cơm xong đã 5-6 giờ chiều, hai người vốn định đi xem phim, nhưng quá nhiều cặp đôi cũng ra đường, vé xem phim đã bán lại thì lúc dạo phố, Đồng Kiều mua một món quà đưa Ngụy Cẩn Hằng làm đáp cây bút máy màu đen mạ vàng, Đồng Kiều cảm thấy nó vô cùng hợp với Ngụy Cẩn Hằng, nội liễm, đại Cẩn Hằng cũng không khách khí, trực tiếp nhận chính Đồng Kiều cũng không nghĩ tới, món quà đầu tiên mình tặng cho anh, anh lại dùng hơn nửa đời người, ký xuống không ít hợp giờ tối, Ngụy Cẩn Hằng lái xe đưa cô trở Kiều không cảm thấy mình là một người ngốc nghếch, nhưng ngày hôm nay tùy ý nói một câu, liền có thể đem Ngụy Cẩn Hằng chọc cười. Mà nụ cười này đặc biệt khác với nụ cười lễ phép ngày dưới khách sạn, Ngụy Cẩn Hằng đem xe đậu ở ven đường, quay người nhìn cô "Trở về đi ngủ sớm một chút, sáng mai còn phải quay phim."Đồng Kiều gật gật đầu, hỏi "Vậy còn anh, từ nơi này lái về Lâm Châu cần năm tiếng, anh....""Chờ một chút nữa tài xế sẽ lái xe đưa tôi đến Sơn Thành, tôi có việc bận của công ty ở đó 2 hôm."Đồng Kiều gật gật đầu "Vậy được rồi."Đang định cầm quà của mình xuống xe, điện thoại của cô đột nhiên vang lên, cầm lấy xem xem, lại là Trang Nhất nghi hoặc nhận điện thoại, vừa định đưa tay mở cửa xe, trong xe phát ra một âm thanh "ba", cửa xe bị đã Kiều không hiểu quay đầu nhìn Ngụy Cẩn Hằng, phát hiện đối phương đang cúi đầu chỉnh tay áo, lộ ra một chuỗi vòng đen."Chị đã ăn xong cơm tối, không đi được." Đồng Kiều cự tuyệt biết đối phương nói cái gì, Đồng Kiều chỉ có thể bất đắc dĩ nói "Vậy được rồi."Cúp điện thoại, Đồng Kiều nói ra "Hầy, bạn ở đoàn làm phim tìm tôi đi hát."Ngụy Cẩn Hằng quay đầu nhìn cô, khóe miệng mỉm cười "Người bạn đó là Trang Nhất Địch sao?"Đồng Kiều gật đầu "Đúng nha, những người khác thì đi hẹn hò, chỉ còn chúng tôi độc thân, muốn đi KTV để giải toả."Ngụy Cẩn Hằng nhẹ gật đầu, không nói thêm gì nữa, khởi động xe nói "Địa chỉ ở đâu? Tôi đưa cô đi." Cùng đọc truyện Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết của tác giả Thị Tử Quả tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Diễn Viên, Tổng Tài, Ngọt, Hiện Đại,...Edit chương 70Quan hệ giữa Đồng Kiều và Nguỵ Cẩn Hằng là một loại mập mờ, khó xác nói là hệ giữa kim chủ và nghệ sĩ, thì Đồng Kiều đã đi theo Nguỵ Cẩn Hằng nửa năm rồi, nhưng anh chỉ tìm cô vài lần, đừng nói nhắn tin, ngay cả gọi điện thoại cũng rất ít nếu nói không phải quan hệ bao nuôi, thì anh lại chi trả chi phí phẫu thuật cho ba cô, không đòi hỏi gì ở cô, cũng không cần cô trả Đồng Kiều, Ngụy Cẩn Hằng làm cái này là bởi vì anh là người tốt, nhưng tính thế nào cũng là chăm lo cho - - - - - - - -Một lần Đồng Kiều cùng mấy vị diễn viên khác được mời đi tham gia một quay, bởi vì Đồng Kiều danh tiếng ít nhất, người MC trực tiếp coi nhẹ cô, thậm chí còn năm lần bảy lượt cắt lời cô, không cho cô chút mặt ngày sau, tin tức tung ra, gameshow kia đã đổi thời Đồng Kiều nhận được mấy lời mời tham gia chương trình đang cô lúc nhận điện thoại xin lỗi của vị MC kia, một mặt không hiểu nghĩ Là ai ở sau lưng làm chỗ dựa cho cô vậy? Nguồn ảnh 9Jedit. Xin lỗi vì mình lấy tạm ảnh này vì mình không giữ file bìa gốc hic. SƠ LƯỢC Số chương 71Tác giả Thị Tử QuảNội Dung Tổng tài, Diễn Viên, Showbiz, Ngọt, Sủng, Hiện Đại, …Nguồn convert Tàng Thư Viện. VĂN ÁN Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng có một loại quan hệ không nói rõ. Nói là quan hệ bao nuôi, Đồng Kiều có thể theo Ngụy Cẩn Hằng nửa năm, anh cũng chỉ đi tìm cô có mấy lần, bình thường đừng nói nhắn tin, ngay cả điện thoại cũng rất ít khi gọi cho cô. Nếu như nói không phải là loại quan hệ đó, anh lại dùng tiền để lo phẫu thuật cho ba cô, không cần trả nợ. Theo Đồng Kiều, Ngụy Cẩn Hằng làm cái này là bởi vì anh là người tốt, nhưng tính thế nào cũng là chăm lo cho cô. — — — — — — — — Một lần Đồng Kiều cùng mấy vị diễn viên khác được mời đi tham gia một gameshow. Khi quay, bởi vì Đồng Kiều danh tiếng ít nhất, người MC trực tiếp coi nhẹ cô, thậm chí còn năm lần bảy lượt cắt lời cô, không cho cô chút mặt mũi. Mấy ngày sau, tin tức tung ra, gameshow kia đã đổi MC. Đồng thời Đồng Kiều nhận được mấy lời mời tham gia chương trình đang hot. Làm cô lúc nhận điện thoại xin lỗi của vị MC kia, một mặt không hiểu gì Thầm nghĩ Là ai ở sau lưng làm chỗ dựa cho cô vậy? Mọi người qua link Wattpad bên dưới để đọc nhé ạ, vì mình không up lên WordPress mà chỉ up lên Wattpad [ Thẻ của anh em quẹt cả đời cũng không hết ] Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng có một loại quan hệ không nói rõ. Nói là quan hệ bao nuôi, Đồng Kiều có thể theo Ngụy Cẩn Hằng nửa năm, anh cũng chỉ đi tìm cô có mấy lần, bình thường đừng nói nhắn tin, ngay cả điện thoại cũng rất ít khi gọi cho cô. Nếu như nói không phải là loại quan hệ đó, anh lại dùng tiền để lo phẫu thuật cho ba cô, không cần trả nợ. Theo Đồng Kiều, Ngụy Cẩn Hằng làm cái này là bởi vì anh là người tốt, nhưng tính thế nào cũng là chăm lo cho cô. - - - - - - - - Một lần Đồng Kiều cùng mấy vị diễn viên khác được mời đi tham gia một gameshow. Khi quay, bởi vì Đồng Kiều danh tiếng ít nhất, người MC trực tiếp coi nhẹ cô, thậm chí còn năm lần bảy lượt cắt lời cô, không cho cô chút mặt mũi. Mấy ngày sau, tin tức tung ra, gameshow kia đã đổi MC. Đồng thời Đồng Kiều nhận được mấy lời mời tham gia chương trình đang hot. Làm cô lúc nhận điện thoại xin lỗi của vị MC kia, một mặt không hiểu gì Thầm nghĩ Là ai ở sau lưng làm chỗ dựa cho cô vậy? ❤ - Edit Tác Giả Thị Tử Số chương 70- Thể loại Diễn Viên, Tổng Tài, Ngọt, Hiện Đại,... Vì truyện này mình edit nhưng chưa có sự cho phép của tác giả nên mong mọi người không re-up dưới mọi hình thức, để update truyện nhanh nhất và mình chỉ up duy nhất trên wattpad melbournje ạ!! Xin chân thành cảm ơn mọi người. ➪ Một chiếc page của mình hay còn có tên là Melbournje ạ, mng có thể search trên FB là fmtdehm Edit melbournje🤤Hai người chạm mặt nhau, Đồng Kiều đem ánh mắt rời đi."Anh, mau đến đây ngồi." Ngụy Tiếu Vũ một mặt cười xấu xa lôi kéo Ngụy Cẩn Hằng ngồi ở giữa chỗ trống. Lúc này Quan Vĩ Lễ đi đến bên cạnh Đồng Kiều trên mặt mang ý cười, giọng điệu lãnh đạo nói, "Đồng Kiều à, cô sang chỗ kia ngồi đi."Đồng Kiều nhìn anh ta nháy mắt với mình, lại nhìn người ngồi bên tay trái mình là một nữ minh tinh nổi tiếng Cố Thần Thần, lập tức hiểu rõ ông chủ có ý gì, đứng dậy cầm đồ của mình ngồi sang vị trí bên cạnh, còn chưa có ngồi xuống, lại nghe Quan Vĩ Lễ nói "Anh Hi đến ngồi bên cạnh tôi, đợi lát nữa tôi cùng anh nói chút chuyện."Hết thảy có tám cái ghế dựa, ba người Cố Thần Thần ngồi cùng một chỗ, Quan Vĩ Lễ ngồi sát bên Cố Thần Thần, Lâm Thánh Hi ngồi ở bên cạnh anh ta. Chỉ còn lại vị trí bên trái và phải của Ngụy Cẩn Hằng. Ngụy Tiếu Vũ tùy ý ngồi ở bên tay phải của Ngụy Cẩn Hằng, chỉ còn lại một cái chỗ trống. Đồng Kiều không muốn những người khác nhìn ra cô cùng Ngụy Cẩn Hằng có gì, yên lặng mà ngồi. Tám người đã đến đông đủ, phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên. Trừ Đồng Kiều, còn lại những ngồi đều là nhân vật to lớn, bình thường đều bề bộn công việc, lần này có thể tụ tập một chỗ cũng không dễ dàng. Có thể thấy được Cố Thần Thần cùng Quan Vĩ Lễ, Lâm Thánh Hi đều biết nhau, không mấy phút sau, mấy người liền nâng ly cạn chén uống. Ngụy Tiếu Vũ tính tình tùy tiện, sáu người mấy chén vào trong bụng, thấy chỉ có cái ly trước mặt Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng là không nhúc nhích. Ngụy Tiếu Vũ liền mở miệng nói, "Đồng Đồng, em làm sao không uống?"Đồng Kiều trên mặt mang ý cười, để đũa xuống, giơ ly rượu lên nói, "Đến đây, cụng một chén."Ngụy Tiếu Vũ thích tính cách này của cô, hai người chạm cốc, hoàn toàn không để ý Ngụy Cẩn Hằng ở giữa sắc mặt hơi đen. Nhìn thấy Đồng Kiều sảng khoái như vậy, những người khác cũng đều tới làm với Đồng Kiều một ly, rất là thân thiện. Ngược lại là Ngụy Cẩn Hằng, cả đám người thấy sắc mặt anh khó coi, đều không dám nói chuyện. Lúc này, Quan Vĩ Lễ hỏi Đồng Kiều, "Đồng Kiều cô nên làm quen với Ngụy Tổng một chút."Sắc mặt Đồng Kiều thong dong bình tĩnh, cười nói, "Đã quen rồi, lần trước chị Tiếu Vũ mang theo tôi đi ăn cơm, lúc Quan Tổng cũng ở chỗ đó mà."Quan Vĩ Lễ có chút nhíu mày, "a ~" dài một tiếng, "Đã quen biết vậy cô liền mời Ngụy Tổng một ly đi, ngày hôm nay hình như tâm tình cậu ấy không tốt lắm."Đồng Kiều im lặng, ông chủ này chuyên hố nhân viên sao? Biết anh tâm tình không tốt còn để tôi kính rượu làm gì. Nhưng mà trên mặt cô vẫn cười gật đầu, nhu thuận trả lời, "Được."Nói xong quay đầu, nghiêng người nói "Tôi mời Ngụy Tổng một ly."Thật ra lúc này trong lòng Đồng Kiều đang đánh trống, Ngụy Cẩn Hằng liệu có cho mình một đường lui hay không. Một bên là ông chủ, một bên là kim chủ cũ, cô kẹp ở giữa cũng rất khó khăn mà. Ngụy Cẩn Hằng mắt nhìn Đồng Kiều đã hơi say, sau đó đưa mắt nhìn sang Quan Vĩ Lễ. Quan Vĩ Lễ cảm giác được có ánh mắt sắc như kiếm phóng tới, không để lại dấu vết, giả bộ như không nhìn thấy. Ngụy Cẩn Hằng thu hồi ánh mắt, ánh mắt đang lạnh liền trở nên lãnh đạm, phảng phất như thật sự không quen Đồng Kiều, bưng ly rượu của mình lên. Đồng Kiều thấy anh nể tình, trong lòng vui mừng, vừa muốn cùng anh chạm cốc. Ai ngờ anh né tránh, tay trái khoác lên chỗ cổ tay của cô, đem chén rượu của cô đặt ở trên mặt bàn. "So với uống với cô, tôi càng muốn uống với Quan Vĩ Lễ hơn."Quan Vĩ Lễ đột nhiên bị nhắc tên nghiêng đầu sang chỗ khác. Nghe thấy Ngụy Cẩn Hằng gọi cả tên họ mình, liền biết mình tiêu rồi. Quả nhiên, Ngụy Cẩn Hằng giống như là như rắn độc, để mắt tới anh, liên tiếp rót cho anh ba chén. Cuối cùng còn cảm thấy chai rượu vang này không đủ mạnh, trực tiếp gọi nhân viên lên, gọi cocktail, rất nặng. Uống mấy ly Quan Vĩ Lễ liền có chút sợ. Đồng Kiều ngồi ở bên cạnh, nhìn Ngụy Cẩn Hằng một chén tiếp một chén uống, có chút bận tâm. Vốn định đưa tay vụng trộm kéo góc áo của anh, nhắc nhở anh đừng uống. Ai có thể nghĩ Đồng Kiều vừa cầm góc âu phục của anh, một bàn tay ấm áp liền cầm tay của cô. Cô theo bản năng muốn tránh, không nghĩ tới đối phương nắm rất chặt, Đồng Kiều rút ra hai lần đều không được, cô không khỏi nghi hoặc quay đầu nhìn về phía người bên cạnh. Chỉ thấy ánh mắt của anh vẫn như cũ nhìn Quan Vĩ Lễ, hướng về phía anh ta ưu nhã lung lay cái ly trong tay, có chút ngửa đầu, đem rượu trong ly uống sạch. Giống như người nắm tay nhỏ của Đồng Kiều thật chặt không phải là mình. Quan Vĩ Lễ một chén vào trong bụng, để ly xuống, trên mặt ửng đỏ đã có vẻ say "Không được, rượu này quá mạnh, không thể uống nữa."Ngụy Cẩn Hằng vẫn như cũ, chậm rãi đem chén rượu buông xuống, nhìn anh một cái không làm khó nữa. Những người khác im lặng xem náo nhiệt, bầu không khí trên bàn cơm coi như hòa hợp, đến cuối cùng, Quan Vĩ Lễ say rượu đi lên. Như là đứa bé quấn lấy Cố Thần Thần, muốn người ta ôm một cái, hôn hôn, làm cho Cố Thần Thần vừa thẹn lại giận. Những người khác giống như là đã quen, chỉ có Đồng Kiều một mặt ngạc nhiên nhìn. Bữa tiệc kết thúc, tám người đi xuống bãi đỗ xe. Người trên bàn ai cũng uống rượu, Lâm Thánh Hi phụ trách đem Quan Vĩ Lễ về nhà. Về sau Ngụy Tiếu Vũ tiễn Cố Thần Thần và na người nữa lên xe bảo mẫu. Trong lúc nhất thời chỉ còn lại Đồng Kiều, Ngụy Cẩn Hằng cùng Ngụy Tiếu Vũ. Ngụy Tiếu Vũ mở miệng hỏi "Đồng Đồng, em định về kiểu gì?""Em đón xe về.""Vậy em và chị ngồi chung xe, chị đưa em về."Đồng Kiều bận bịu khoát tay, "Không cần không cần, chính em...""Để anh đưa cô ấy về." Ngụy Cẩn Hằng một mực không nói chuyện mở miệng. Lời này khiến Ngụy Tiếu Vũ cùng Đồng Kiều đều thót cả tim. Đồng Kiều sợ anh uống say sẽ để lộ ra quan hệ của hai người. Mà Ngụy Tiếu Vũ kinh ngạc vì anh mình chủ động muốn đưa phụ nữ về nhà. Ngụy Tiếu Vũ phản ứng rất nhanh, như gà con mổ thóc giống như gật đầu, "Được được được, con gái về khuya một mình rất không an toàn, vừa tiện thì để cho anh chị đưa em về."Nói xong, ấy liền nhanh chóng chui vào xe bảo mẫu, thúc giục tài xế lái xe đi. Ngụy Tiếu Vũ vừa đi, bãi đỗ xe chỉ còn lại hai người. Đồng Kiều quay đầu nhìn anh, phát hiện anh đang tựa ở cạnh xe, nhắm mắt lại. "Anh ổn chứ?"Ngụy Cẩn Hằng mở to mắt, con ngươi thâm trầm có chút phiếm hồng. Thanh âm anh khàn khàn nói. "Ừ, đầu có chút nhức.""Vậy... tài xế của anh đâu""Quan Vĩ Lễ đưa tới."Đồng Kiều vốn muốn chuồn lẹ, nhưng nhìn anh có bảy tám phần men say, cũng không yên lòng để anh lại đây một mình. "Vậy để tôi tìm taxi cho." Nói Đồng Kiều lấy điện thoại ra, đang muốn mở khoá. Bỗng nhiên một bàn tay đem điện thoại trong tay cô đoạt mất. "Ái!" Đồng Kiều bị cướp không kịp đề phòng, muốn đưa tay lấy lại, nhưng vồ hụt. "Ngụy Tổng, anh say rồi."Ngụy Cẩn Hằng đem điện thoại di động của cô nắm trong tay, thưởng thức gật đầu nói. "Ừ... quả thực say."Không say thì sao anh lại làm ra chuyện ngây thơ như vậy. Đồng Kiều thở dài một hơi. "Để tôi dìu anh lên bên trên nghỉ ngơi."Trong đầu cô còn yên lặng tính toán, khách sạn Hoằng Duy vốn chính là sản nghiệp của tập đoàn Hoằng, ông chủ ở đây mướn phòng nghỉ ngơi, cũng không cần kí tên ở sổ. Từ chỗ quản lý khách sạn lấy được phòng tổng thống xa hoa, Đồng Kiều sợ quản lý hiểu lầm, đến cửa liền nói nhờ quản lý chiếu cố Ngụy Cẩn Hằng một chút, cô chuẩn bị lấy lại điện thoại di động của mình liền rời đi. Thật không nghĩ đến đối phương là một người chính trực như vậy, dĩ nhiên cũng có một ngày chơi xấu. Đồng Kiều không mang tiền, đón xe cũng không được, anh không đưa cô điện thoại rõ ràng chính là không cho phép cô đi. Quản lý khách sạn là người thông minh, thấy thái độ của Ngụy Cẩn Hằng trong nháy mắt hiểu rõ ý của anh, lập tức từ chối. "Cô gái à, nếu không có chuyện gì thì tôi xuống trước, nếu như cô cần gì thì có thể gọi điện thoại."Nói xong lộ ra một nụ cười lễ phép, đưa tay cấp tốc khép cửa phòng lại. Đồng Kiều ..........Lại nhìn Ngụy Cẩn Hằng, đang bực bội nới lỏng cà vạt trên cổ ra. "Ngụy Tổng, ngài đây là ý gì?"Ngụy Cẩn Hằng xoay người, ngồi ở bên giường, giữ im lặng nhìn cô. Sau khi say rượu hai con ngươi Ngụy Cẩn Hằng như có nhiều sương mù, mông lung để cho người ta thấy không rõ lắm. Đồng Kiều nhìn anh đưa điện thoại di động đặt ở trên giường, coo đi lên trước muốn đưa tay lấy lại. Đã thấy Ngụy Cẩn Hằng nhíu lông mày nằm ở trên giường, thì thào một tiếng. "Đầu đau quá."Đồng Kiều muốn cầm điện thoại, thở dài một hơi, quay người lấy cho anh cốc nước nóng. Đi đến bên giường lại phát hiện đối phương đã ngủ thiếp đi. Nhìn anh từ từ nhắm hai mắt, lông mày có chút nhướng lên, Đồng Kiều thở dài một hơi, vì để cho anh ngủ dễ chịu hơn, Đồng Kiều đem áo khoác của anh cởi ra. Cô đưa tay đẩy Ngụy Cẩn Hằng, nhẹ giọng kêu. "Ngụy Tổng."Ngụy Cẩn Hằng không phản ứng, cô lại liên tiếp kêu vài tiếng, đối phương cũng không có động tĩnh. Nhìn xem bởi vì người đàn ông này đang say rượu lại còn ngủ say, trong đầu Đồng Kiều có một suy nghĩ to gan lớn mật. Mà cô, nghĩ là làm. Đồng Kiều chạm môi lên đôi môi ấm áp của anh, như là chuồn chuồn lướt nước, nhìn hàng lông mi kia khẽ run lên, Đồng Kiều cho là anh sắp tỉnh, bị doạ đến mức trong nháy mắt đứng thẳng người. Trái tim nhanh chóng nhảy loạn, cô giống như đứa bé làm chuyện sai trái, đắp chăn cho anh rồi lấy điện thoại rời đi. "Ba". Nghe tiếng cửa phòng đóng lại, người đàn ông đang ngủ say chậm rãi mở mắt. Hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà, nghĩ đến việc mình làm xế chiều hôm nay, không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, mình thật là điên rồi. Không riêng anh cho rằng như vậy, Đồng Kiều cũng cảm thấy mình điên rồi. Trốn ra khỏi khách sạn, bị gió lạnh thổi qua, Đồng Kiều lập tức bình tĩnh lại. Nghĩ lại việc mình làm vừa rồi, cô chỉ có thể cảm thấy may mắn trong lòng, rằng không có ai biết. Ngày kế tiếp, Đồng Kiều không còn dám đi đâu, nhưng ở nhà hiện tại quả là nhàm chán, liền vụng trộm chơi game. Wechat cũng để yên lặng. Chính là vì tránh né tin nhắn oanh tạc của Ngụy Tiếu Vũ. Ngụy Tiếu Vũ Đồng Đồng, nghe nói tối hôm qua anh chị thuê phòng ở khách sạn Hoằng Tiếu Vũ Tốc độ của hai người cũng đúng là quá Tiếu Vũ Em làm sao tóm được anh chị vậy?Ngụy Tiếu Vũ Chẳng lẽ anh chị thích người như em?Ngụy Tiếu Vũ Alo! Nói chuyện đi Kiều Em đang quay phim -Ngụy Tiếu Vũ Em được lắm, thành thật khai báo, em cùng anh chị có chuyện gì xảy ra?Ngụy Tiếu Vũ Em còn giấu rất kĩ, dĩ nhiên chị lại không nhìn ra em cùng anh chị có gì Kiều thực sự không có cách nào trả lời, dứt khoát giả chết, tin nhắn cũng không dám xem nữa. Ngụy Tiếu Vũ tính tình nóng nảy gặp Đồng Kiều hỏi gì cũng không ra, liền nói muốn tìm anh của mình để hỏi. Về phần kết quả, Đồng Kiều không biết được. Buổi chiều, đột nhiên có một tin tức cực sock leo lên hot search Lưu Kỳ tự sát

thẻ của anh em quẹt cả đời cũng không hết